Pacquiao vs Mayweather từ phía góc nhìn chuyên môn về Boxing

Tôi biết đến Manny Pacquiao cách đây 10 năm, thời Manny còn đang đánh hạng 60 kg. 10 năm sau, Pacquiao nay đã là một huyền thoại của Quyền Anh thế giới. Tôi vẫn luôn tự hào rằng, anh là võ sĩ duy nhất của Đông Nám Á, hay cả châu Á đánh hạng cân 67kg (Welterweight). Không những vậy, anh còn khiến cho tất cả các tay đấm nổi tiếng, những tay đấm có tên trong ngôi đền huyền thoại của Quyền Anh phải ngã mũ kính phục, khi lần lượt knock-out từng người. 10 năm nay, tôi vẫn luôn theo dõi, vẫn luôn cổ vũ cho Pacquiao, không chỉ vì trận đấu thế kỉ vừa xong. Sáng ngày 3/5, tức là 9h tối ngày 2/5 ở Las Vegas, nước Mĩ. Tôi cùng bạn bè xem trận đấu thế kỉ ở một quán bar. Như những trận đấu khác của Pacquiao, tôi luôn luôn vỗ tay khi anh tấn công, hò reo như đang ở khán đài. Tôi mong Pac thắng, không phải chỉ vì anh người châu Á, là niềm tự hào số 1 của thể thao châu Á, mà còn về mặt chuyên môn, Pac xứng đáng được hưởng thành quả của những cố gắng của anh trong suốt đoạn đường sự nghiệp.

Còn nhớ vào ngày 6/9/2012, trận đấu giữa Manny Pacquiao và Timothy Bradley I diễn ra. Khi tiếng chuông kết thúc, tôi cũng hò reo vì tin chắc rằng Pac đã chiến thắng. Nhưng kết quả từ trọng tài rằng Pac thua. Tôi thật sự thất vọng, tại sao lại có thể có kết quả như vậy, tôi cho rằng đó là 1 sự sai làm, 1 sự bất công cho Pacquiao. Phải nói rằng tôi cay cú cả buổi chiều hôm đó. Nhưng buổi sáng ngày 3/5, khi kết quả vang lên, người võ sĩ yêu thích của tôi thua. Tôi không bực dọc, tôi vỗ tay, vì với tôi, đó là một chiến thắng xứng đáng. Thưa các bạn, tôi cũng như các bạn, yêu quí Pacquiao, cổ vũ cho Pacquiao.

Có thể bạn là người hiểu rõ boxing, nhưng cũng có thể chỉ quan tâm đến trận đấu này duy nhất vì nó quá nhiều tiền, và vì truyền thông. Nhưng các bạn đều là khán giả, và mỗi người đều có một quan điểm riêng của mình. Nhưng bài viết lần này, tôi xin phép được đứng về phía Floyd Mayweather, được chia sẻ với mọi người những phân tích về mặt chuyên môn, để có thể cùng các bạn nhìn nhận thêm một khía cạnh khác về trận đấu này.

11178281_976260462398296_820047861094611893_n

Trước khi bắt đầu, tôi xin được nhắc lại về luật tính điểm của Quyền Anh chuyên nghiệp. Quyền Anh chuyên nghiệp, tính điểm theo cách như sau. Mỗi một hiệp đấu, trọng tài sẽ xét trong hiệp đấu đấy, võ sĩ nào thể hiện tốt hơn trên sàn đấu, nếu không bị lỗi nào trừ điểm, sẽ được 10 điểm. Người còn lại sẽ được 9 điểm. Khác với Quyền Anh nghiệp dư, đó là cứ đấm trúng 1 quả sẽ được 1 điểm. Cách chấm điểm của Quyền Anh chuyên nghiệp hướng đến việc người võ sĩ phải thể hiện được nhiều hơn tất cả cách phẩm chất kĩ thuật, cái hay của mình trên sàn đấu, chứ không chỉ vì những cú đấm. Và tất nhiên, để chấm điểm cũng có những tiêu chí trong luật Quyền Anh rất dài nên tôi sẽ không nói ở đây. Nhắc lại về luật cũng để chúng ta hiểu thêm về lí do vì sao, khi xem Pacquiao tung ra nhiều cú đấm nhưng lại bị chấm điểm kém hơn. Và bức ảnh dưới đây là một minh chứng cho điều đó.

Xét trên những cú đấm của Floyd Mayweather thì sự chính xác cao hơn. Và kể cả với cách tính điểm những cú đấm của nghiệp dư, thì điểm của Floyd cũng cao hơn Pac. Tôi xin phép được nhắc lại, những ai đã xem 12 hiệp trận đấu này, thì những cú đấm của Pac khi tung ra vào Mayweather, hầu như không trúng. Chúng ta theo dõi qua truyền hình, chứ không phải ngồi ngay dưới ring đài, vì thế rất khó để phán đoán rằng có trúng hay chưa, việc đó đã có người làm chuyên môn, đó là trọng tài. Điều này lí giải cho việc quá nhiều người nói rằng bất công khi Pacman đấm nhiều như vậy mà lại không hơn điểm. Quyền Anh chuyên nghiệp không tính điểm bằng cú đấm. Quyền Anh chuyên nghiệp tính điểm bằng tổng thể cả hiệp đấu thưa các bạn.

Vậy tổng thể cả hiệp đấu là như thế nào? Floyd bị chế nhạo rằng phòng thủ tiêu cực, chỉ biết né, không biết tấn công, hay có người gọi là đang giết chết boxing. Mỗi người một quan điểm. Riêng tôi, với quan điểm chuyên môn, tôi cho rằng thật buồn cười khi nói vậy. Từ trước đến nay, nhắc đến Pacquiao, người võ sĩ tuyệt vời của chúng ta đều được nói đến với đặc trưng boxing, đó là tấn công tốc độ liên tiếp. Còn Floyd Mayweather, là kĩ năng phòng thủ siêu việt. Tôi không biết ngoài đời thường mọi người gọi 2 người họ là gì, còn trong boxing, hai kĩ năng đó đã thành biểu tượng cả Pac và Floyd. Mọi người muốn xem một trận đấu thế kỉ hai bên lao vào đấm nhau điên cuồng như Mike Tyson vs Evander Holyfield năm 1997 ư? Không thể được. Tôi xin được lấy ví dụ thế này cho mọi người dễ hiểu. Mọi người muốn Mayweather tấn công Pacquiao, khác nào muốn Chelsea đá tấn công đẹp mắt trước Barcelona. Phòng thủ và tấn công, đó là đặc trưng của 2 người họ. Bạn không thể bắt Barcelona phòng thủ như Chelsea được, và có kẽ đến khi nào Chelsea của Mourinho đá tấn công đẹp mắt như Barca, thì khi đó Mayweather mới tấn công như Pacquiao.

Thể thao hiện đại khác với thể thao ngày xưa rất nhiều. Nổi bật đó là chiến thuật ngày càng khoa học và hiện đại hơn. Bất kì môn thể thao nào, không có chiến thuật thì cũng trở thành một sự tự phát. Boxing hiện nay cũng không phải ngoại lệ. Và trận đấu nào cũng có dấu ấn chiến thuật trong đó. Chiến thuật Mayweather hôm qua là phòng thủ, kéo trận đấu theo ý mình. Còn với Pac, chắc ai cũng hiểu rằng anh muốn knock-out Floyd như thế nào.

Pacquiao là một trong những võ sĩ tấn công giỏi nhất hiện nay, nếu không muốn nói là hay nhất. Vậy đối đầu với một người tấn công giỏi nhất, Floyd Mayweather, một người phòng thủ hay nhất từ trước đến nay trong Quyền Anh, chẳng lẽ đi đôi công ăn miếng trả miếng, sẽ chỉ có thua. Mọi người hâm mộ đều muốn  một trận đấu hấp dẫn, có K.O. Nhưng thử đặt địa vị vào một người võ sĩ chuyên nghiệp, trước 1 trận đánh lớn nhất đời, liệu các bạn có chấp nhận vì fan hâm mộ mà lao vào ăn thua đủ cả với đối phương không? Tôi nghĩ câu trả lời chắc chắn là không. Nếu thế đã chả có chuyện Atletico Madrid đi đến chung kết C1 năm ngoái.

Mỗi khi Pacquiao tung loạt cú đấm cực nhanh về phía Mayweather, nhất là hiệp 5,6. Tôi đã mong chờ Pacquiao knockout đối phương, nhưng cứ đấm được vài quả, anh lại bị Floyd khác chế bằng ôm. Sự thực càng đánh, kĩ năng phòng thủ của Mayweather và chiến thuật càng được hiện ra một cách tuyệt vời. Mọi người thi nhau chia sẻ câu: ‘Floyd ôm Pac còn hơn bố tôi ôm tôi trong cả cuộc đời’. Một câu châm biếm hài hước nhất. Tuy nhiên đó là quan điểm của người hâm mộ, và tôi nghĩ là của những ai chưa từng biết, và chưa từng trải nghiệm thi đấu trong boxing.

Ôm là một kĩ năng phòng thủ tuyệt vời nhằm ngăn chặn đòn tấn công dồn dập của đối phương. Pacquiao tấn công quá hay, quá tuyệt vời như vậy, phòng thủ dù có hay đến đâu thì cũng bị đánh sập. Việc áp sát và ôm Pacquiao khiến cho đòn thế được ngăn chặn lại, để giảm thiểu tối đa sức tấn công. Với những ai có chuyên môn về boxing, ôm đối phương là điều hết sức bình thường. Với một người như Pacquiao, nếu ôm không cẩn thận là ăn vài cú đấm vào mặt ngay. 10 năm qua đã rất nhiều tay đấm bị như thế.

Ngày hôm qua, chiến thuật phòng thủ của của team Mayweather đã được thực hiện thành công. Người ta nói Mayweather là thằng hèn, chỉ biết né và chạy. Tôi xin phép được gọi theo từ chuyên môn, thứ được gọi là né và chạy đó là nghệ thuật di chuyển của boxing. Tôi thực sự muốn mọi người hãy nhìn tổng thể, hãy nhìn từng hiệp đấu để đưa ra nhận xét, chứ đừng xem highligh rồi vội vàng chê bai. Thực tế rằng, những bước di chuyển, kéo dãn khoảng cách, từ hiệp 8 cho đến hiệp 11, tất cả đều thể hiện sự đẳng cấp trong các bước di chuyển cho Mayweather. Mỗi lần như vậy, Pacquiao lại phải di chuyển kéo theo để tìm cơ hội tấn công. Cứ mỗi khi bị dồn vào góc đài, ở hiệp thứ 9, mỗi lần như thế tôi lại lo cho Pacquiao, cứ lần nào dồn Mayweather vào để tấn công, Mayweather chỉ xoay người ra và thoát được nguy hiểm, đẳng cấp ở chỗ, anh ta vẫn đấm trả Manny được. Tình huống đấy tôi đếm, ít nhất là 5 lần.

Tôi xin phép được lấy ví dụ thực tế: Trận đấu của Pacquiao với Chris Algieri vào ngày 23/11/2014. Các bạn hãy xem trận đó. Để thấy Chris Algieri di chuyển còn nhiều gấp đôi Mayweather, để thấy rằng Pacquiao của chúng ta vượt trội hơn so với phần võ sĩ còn lại của Quyền Anh như thế nào. Algieri cứ di chuyển xoay 4 phía góc đài, Pac di chuyển nhẹ nhàng theo, tưởng như Chris Algieri là người chủ động nhưng thực ra Pacquiao mới là người làm chủ, từ từ đưa Algieri vào tầm tấn công, và kết quả là Algieri bại trận một cách tâm phục. Và trận đấu với Mayweather, người bị động lại là Pacquiao.

 

Các bạn xem cả trận đấu thấy rõ, không vì tôi viết, cứ Mayweather đi đâu, Pacquiao di chuyển đến đó, anh không thể kéo Mayweather theo ý mình. Với không gian 4 góc đài, Floyd có thể chạy được không, nếu là võ sĩ khác, chắc hẳn Pacquiao đã điều khiển trận đấu theo ý mình. Nhưng sự thật, Mayweather mới là người điều khiển thế trận, chứ không phải Pac. Tôi tự hỏi không hiểu rằng, Pacquiao và Hlv Roach đang làm gì ở góc đài, chiến thuật của anh là gì, chẳng lẽ chỉ có đợi và tấn công, nếu thế không thể thắng được Mayweather? Quan điểm của mỗi một người là khác nhau, nhưng những ai xem hết 47 trận toàn thắng của Mayweather, tôi tin rằng họ sẽ đồng ý với tôi. Vì điều này là sự bình thường diễn ra trong tất cả những trận đấu của Mayweather.

Thưa các bạn, đứng trên cương vị một người trọng tài, các bạn có thể cho điểm võ sĩ mà tung ra nhiều cú đấm hơn, nhưng lại không chính xác bằng đối phương, hay không thể giành sự chủ động về mình trong phần lớn trận đấu. Về mặt tình cảm, luôn luôn là Pacquiao, nhưng trên phương diện chuyên môn, có lẽ khó mà có thể cho Pac điểm hơn. Nếu nói đánh ở đất Mỹ, võ sĩ người Mỹ, nên người Mỹ thắng là tất nhiên. Những ai suy nghĩ như vậy, chắc chưa bao giờ xem Pacquiao thi đấu. Tôi xin khẳng định rằng ở Mỹ, người ta hâm mộ Pacquiao, nếu chính xác con số người hâm mộ có khi còn vượt cả Mike Tyson nữa, vậy thiên vị ở đâu? Trên tài khoản Instagram, tôi có những clip nhỏ của người xem quay lại lúc Pacquiao bước ra võ đài. Tôi không thể nghe tiếng nói của Michael Buffer vì tiếng hô Manny, Manny, Manny, Manny… quá to, tiếng hò reo quá lớn làm khán đài MGM thật quá nhỏ bé. Với nhiều người, trận đấu 400 triệu đô được xem là trò cười, là dàn xếp. Còn tôi, trận đấu cả thế kỉ có 1, giữa hàng triệu người trên thế giới, tôi tin là vô lí khi nói vậy.

11151062_10152906013800888_7686691959209471311_n

Sáng hôm sau, tôi có thấy trên tài khoản Facebook của Toprank có hình ảnh Pacquiao 1 bên vai bó bột, cùng đó với dòng chữ cảm ơn người hâm mộ, hay câu nói: ‘Tôi nghĩ rằng tôi đã thắng’. Tôi thực sự cay đắng. 7 năm tôi mòn mỏi chờ đợi cho cuộc chiến này, và người tôi ủng hộ đã thua, những đã chiến đấu hết mình kể cả chấn thương. Nhưng xét một cách khác về Quyền Anh, với tôi Mayweather thắng một cách xứng đáng. Thi đấu ở đẳng cấp đỉnh cao như 2 võ sĩ này, chiến thắng mới là điều quan trọng nhất, mới là điều được ghi lại trong sử sách. Với mỗi một người khán giả, mỗi một suy nghĩ trong đầu khác nhau, tuy nhiên tôi thật sự mong muốn những ai quan tâm thực sự trận đấu này, hãy thử một lần xem lại toàn bộ, chú ý vào Mayweather, từng hiệp, tôi chắc chắn rằng các bạn cũng sẽ thấy sự khác biệt.

Cảm ơn Manny Pacquiao, 10 năm qua anh đã cho cả thế giới thấy, một người châu Á bé nhỏ cũng sẽ khiến cho thế giới phải cảm phục. Dù sao thì, trận đấu thế kỉ được chờ đợi cũng đã không như đúng kì vọng trước khi nó diễn ra. Hẹn gặp lại anh vào trận đấu tiếp theo…

Zeen is a next generation WordPress theme. It’s powerful, beautifully designed and comes with everything you need to engage your visitors and increase conversions.