1. Wild
Nhà thơ Áo Rainer Maria Rilke đã từng viết: “Cuộc hành trình duy nhất là cuộc hành trình đi vào nội tâm.”
Ở đó từ hư vô nở ra những bông hoa mãi không bao giờ tàn. Có lẽ vì thế mà những bộ phim nói về con người rời bỏ xã hội hiện đại để đối mặt với tự nhiên, đối mặt với sự im lặng đáng sợ nhất trong tâm hồn chúng ta như Into the Wild, Tracks… luôn làm người xem dễ cảm động và buồn man mác.
Cũng giống như Tracks, nhân vật trung tâm của Wild cũng là một người phụ nữ, người đã vượt qua một quãng đường dài với sa mạc, núi non từ California đến Washington. Những người như Supertramp hay Strayed không chỉ làm vậy để thử thách trí lực và sức lực của mình đến cùng tận, họ đi để tìm lời giải đáp cho những tổn thương xúc cảm trong cuộc đời mình, với hy vọng có thể tìm thấy sự bình yên nội tại, để có thể tha thứ cho bản thân mình và những người khác nữa. Diễn xuất của Reese Witherspoon trong phim đã được nhiều người khen ngợi, thậm chí là một đề cử Oscar cũng không thể không loại trừ, cộng thêm cái tài của đạo diễn Vallee khi có khả năng biến những câu chuyện cliche như Dallas Buyers Club thành một tác phẩm giàu cảm xúc, Wild hứa hẹn sẽ là một phim hay, nhất là những người yêu chủ nghĩa xê dịch.
2. Winter Sleep
Nuri Bilge Ceylan đang nổi lên trong giới điện ảnh nghệ thuật Thổ Nhĩ Kỳ nói riêng và châu Âu nói chung như một đạo diễn đầy nội lực, phong độ ổn định. Với độ dài 196 phút Winter Sleep vừa thắng “Cành cọ vàng” tại Liên hoan phim Cannes tháng Năm vừa rồi nhưng tháng 12 này mới chính thức ra rạp. Bộ phim trước đó “Once upon a time in Anatolia” của Ceylan cũng được đề cử “Cành cọ vàng” năm ngoái và thắng “Grand Prize of the Jury”.
Kịch bản được viết bởi chính tay Ceylan và vợ, ông tiếp tục đưa người xem đi vào nội tâm và quan hệ giữa người với người trong một góc nhỏ của xã hội. Quay phim tuyệt đẹp nhờ con mắt và mỹ quan cảm thụ của một nhiếp ảnh gia kết hợp với tiết tấu cực kỳ chậm với ý đồ buộc người xem phải chú ý đến từng tiểu tiết nỏ nhất nhưng tinh tế trong từng phân cảnh – một điều ngày càng bị coi là xa xỉ trong dòng cuốn xô bồ của điện ảnh hiện đại: những người xem phim có sự kiên nhẫn và khả năng tập trung ngồi im một chỗ như những đứa trẻ hiếu động năm tuổi. Có người nói sao không làm tiết tấu nhanh lên để thu hút nhiều khán giả đại chúng hơn. Những cảnh quay dài mười phút mười lăm phút chỉ để diễn giải một đại ý ngắn gọn có thể với nhiều người là dài dòng nhưng với tôi, những gì tinh tế sâu sắc nhất đến từ trạng thái im lặng và tĩnh hoàn toàn.
Vậy nên bạn hãy xem, kiên nhẫn trong im lặng và thưởng thức.
3. Leviathan
Ở ngoại ô một thị trấn nhỏ bên bờ biển Barents nơi cá voi thi thoảng “tung tăng” bơi lội có một gia đình bình thường như bao gia đình Nga khác sinh sống. Nikolai, vợ của anh Lilya và cậu con trai tuổi thiếu niên Romka. Cả phim là cuộc đấu tranh của Nikolai và người bạn luật sư trước kia cùng trong quân ngũ chống lại tên thị trưởng tham ô với mưu đồ lấy đi tất cả mọi thứ của gia đình nhỏ bé: mảnh đất, ngôi nhà cả cả cửa hàng sửa chữa ô tô của Nikolai.
Xuất thân từ một diễn viên không mấy thành công ở một nơi cạnh tranh khắc nghiệt như Moscow, cơ hội đưa đẩy Andrey Zvyagintsev đến với nghề đạo diễn – bộ phim đầu tay “The Return” của anh được hưởng ứng nhiệt liệt ở phim đàn quốc tế với giải Sư tử vàng năm 2003 – phim Nga đầu tiên đạt giải thưởng danh giá này tại LHP Venice. Hai phim sau đó của anh là “The Banishment” và “Elena” cũng đều rất ổn định về mặt chất lượng nên có thể nói cái tên Andrey đã có vị trí vững chắc trong lòng giới yêu nghệ thuật châu Âu chứ không chỉ là một hiện tượng vụt sáng một lần rồi tắt. Vì lẽ đó “Leviathan” là một trong những tác phẩm tôi chờ đợi nhất năm nay.
4. Two Days One Night
Nhắc đến cặp đôi anh em đạo diễn người Bỉ Luc và Jean-Pierre Dardenne người ta nhớ đến những bộ phim chân thực và tinh tế về tầng lớp lao động nghèo, người nhập cư như La Promesse, Rosetta, Le Fils hay L’ Enfant. Hai giải “Cành cọ vàng” tại Cannes của Rosetta và L’ Enfant cũng là hai giải Cành cọ vàng duy nhất của điện ảnh Bỉ. Lần này anh em nhà Dardenne hợp tác với nữ diễn viên tài ba Marion Cotillard – người năm ngoái cũng đã hóa thân xuất sắc với vai một phụ nữ nhập cư trong “Immigrants”.
Two Days One Night xoay quanh một người phụ nữ đấu tranh với căn bệnh trầm cảm – sau mấy tháng không xuất hiện ở chỗ làm Sandra đã phần nào vượt qua được căn bệnh của mình thì lại phải đối mặt với một hung tin khác: những đồng nghiệp khác sẽ bỏ phiếu để nhận tiền thường nếu cô bị nghỉ việc. Sandra chỉ có hai ngày cuối tuần để thuyết phục họ từ bỏ khoản tiền thưởng mà với những người lao động nghèo cũng rất cần thiết – chỉ để cô giữ được việc làm. Nội dung nghe có vẻ đơn giản nhưng vẻ đẹp của những bộ phim tối giản nằm ở đó: diễn xuất và cảm xúc thật sự của diễn viên mang lại. Dù không thắng “Cành cọ vàng” nhưng tôi tin đây sẽ là một trong những viên ngọc quý của điện ảnh năm nay.
5. Magic in the moonlight
Sau một loạt các bộ phim mờ nhạt thì Woody Allen dường như đã trở lại và tìm được cảm hứng sáng tác ngày nào của mình với Midnight in Paris và Blue Jasmine.
“Magic in the Moonlight” được tiết lộ là một bộ phim hài lãng mạn lấy bối cảnh miền Nam nước Pháp vào những thập niên 1920-1930. Allen có xu hướng xử lý những chủ đề vĩ mô bằng những góc nhìn rất nhẹ nhàng và tỉnh nên phim của ông không khó xem nhưng cũng không dễ thích.
Dù sao thì lần này Allen sẽ quay trở lại với thể loại comedy/drama – thế mạnh của cả Allen lẫn nữ diễn viên chính Emma Stone – người đang được coi là Diane Keaton mới của Allen. Cùng với dàn diễn viên tài năng khác như Colin Firth, Marcia Gay Harden… tác phẩm thứ 47 của đạo diễn Woody Allen là một cái tên hết sức tiềm năng về cả mặt doanh thu và nghệ thuật trong năm nay.
6. Inherent Vice
Tuy còn khá trẻ (43 tuổi) nhưng cái bản năng điện ảnh ngấm trong máu Paul Thomas Anderson đã giúp anh sở hữu nhiều thước phim sáng giá: Boogie Nights, Punch-Drunk Love, There Will Be Blood, The Master… Bộ phim đầu tiên Anderson đạo diễn (Hard Eight) là ở tuổi 24!
Với vốn kiến thức đồ sộ, lão luyện về điện ảnh và kỹ thuật điện ảnh hệt như các bậc tiền bối Martin Scorsese, François Truffaut cộng thêm sự có mặt của Joaquin Phoenix – một trong những nam diễn viên yêu thích nhất của tôi vào thời điểm hiện tại, người với phong độ vẫn đang lên cao sau The Master, Immigrants, Her… nên Inherent Vice hứa hẹn là một trong nhiều tác phẩm xuất sắc trong sự nghiệp đang lên của đạo diễn Paul Thomas Anderson trong thời gian tới.
7. Birdman
Cách đây một năm Birdman là một ẩn số thú vị của năm 2014. Alejandro González Iñárritu là một đạo diễn Mexico tài năng không thể bàn cãi, anh nổi tiếng qua bộ ba phim tâm lý nặng nề có chủ đề về cái chết: “Amores Perros”, “21 Grams” và “Babel”.
Nhưng “Birdman” là một bộ phim hài và đặc biệt với thể loại meta-comedy như này (hài kịch lồng trong hài kịch, phim hài về chủ đề hài kịch) thì sẽ không bao giờ là một thử thách dễ dàng. Lúc đó tôi tự nhủ hãy chờ xem Alejandro González Iñárritu và dàn diễn viên tiếng tăm Michael Keaton, Emma Stone, Edward Norton, Naomi Watts… sẽ đi ra khỏi giới hạn an toàn của mình thế nào.
Tua nhanh đến hiện tại, “Birdman” đã nhận được đánh giá vô cùng tích cực của các nhà phê bình và trở thành một trong những ứng cử viên nặng ký cho Phim xuất sắc nhất Oscar năm nay. Vì vẫn chưa có cơ hội ra rạp để tận mắt chứng kiến nên đây cũng là một trong những bộ phim cá nhân tôi mong đợi nhất dịp cuối năm nay.
8. Big Eyes
Tim Burton là một đạo diễn tài năng, cá tính nhưng thật sự nếu khán giả đã phần nào mệt mỏi với những bộ phim giả tưởng đáng thất vọng của bộ ba Tim Burton, Johnny Depp và Helena Bonham Carter trong thời gian gần đây (Alice in Wonderland, Dark Shadows) thì Big Eyes sẽ là một làn gió mới vô cùng sảng khoái và khác lạ.
Không còn giả tưởng, kỹ xảo tràn ngập nữa mà sẽ là phim tiểu sử/tâm lý về nữ họa sĩ Margaret Keane.
Không bom tấn đắt tiền nữa mà sẽ là kinh phí thấp chỉ với mười triệu đô.
Sự hợp tác trở lại của Burton với hai nhà biên kịch Scott Alexander, Larry Karaszewski của Ed Wood.
Không có Johnny Depp hay Helena Bonham Carter nữa mà là hai cái tên tài năng: Christoph Waltz người hai lần đoạt giải Oscar và Amy Adams người được đề cử Oscar sáu lần nhưng chưa một lần được nếm trải vinh quang. Nhưng có lẽ lần này thiên thời địa lợi nhân hòa, mọi chuyện sẽ khác.