Ảnh được sử dụng với sự cho phép của nữ nhiếp ảnh gia Svetlana Belyaeva.
Nhiếp ảnh nói chung và nhiếp ảnh thời trang đang ở giai đoạn bùng nổ trên thế giới, đặc biệt là với sự phát triển chóng mặt của kỹ thuật công nghệ khiến giá thành các thiết bị máy móc, ống kính và đèn phụ trợ phục vụ trong studio trở nên rẻ và dễ tiếp cận với người dùng hơn bao giờ hết. Nhà nhà mua máy để đi chụp ảnh, người người tự gọi mình là Nhiếp ảnh gia.
Có người ca thán coi đó là nguyên nhân sự đi xuống, tụt lùi của nghệ thuật nhiếp ảnh. Nhưng riêng tôi thì không nghĩ vậy. Như Frederick Langbridge trong “A Cluster of Quiet Thoughts” đã viết: “Hai người đàn ông cùng nhìn từ một phía: một người thấy bùn lầy, người kia thấy các vì sao.”
Hãy chọn cách nhìn và tiếp nhận thế giới theo cách lạc quan và tươi đẹp hơn.
Giữa hàng triệu triệu bức ảnh được tạo ra mỗi ngày, những Nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, những con người đam mê nghệ thuật phải gặp thách thức hơn bao giờ hết. Thiết bị ngày trước đắt tiền và khó kiếm giờ thành yếu tố phụ khiến ta phải không ngừng đam mê học hỏi và sáng tạo ra những cái mới.
Để được công nhận về tài năng thì giờ đây chụp đẹp thôi là không đủ, để nổi bật giữa đám đông bạn cần cá tính và phong cách riêng, bất kể bạn là ai – một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp hay là tay máy mơ với đam mê cuồng nhiệt. Hãy giữ lại cho mình tâm hồn mở, một sự phóng khoáng không gò bó để sức sáng tạo của người nghệ sĩ nhiếp ảnh thỏa sức vẫy vùng. Vì máy móc thì có giới hạn còn trí tưởng tượng của con người thì không.
Hãy đặt hết tâm hồn và sức lực mình vào một bức ảnh để một khi bạn dám bỏ chữ ký của mình ra khỏi đó thì người xem vẫn nhận ra người kiến trúc sư đã kiến tạo ra tác phẩm đẹp đẽ ấy. Nhiếp ảnh Nga có rất nhiều người trẻ tài năng như thế, một trong số đó là Svetlana Belyaeva – nữ nhiếp ảnh gia 24 tuổi đến từ Belgorod. Người tôi hay gọi đùa là có cá tính đặc biệt: người mẫu của cô hoặc mặc váy hoặc không mặc gì.
Sự vô tình đã đưa tôi tìm đến với ảnh của Svetlana trên trang ảnh 500px cách đây hơn một năm. Svetlana không quá nổi tiếng hay xuất hiện nhiều trên các tạp chí thời trang hàng đầu thế giới nhưng qua đó càng thấy rõ một điều: danh tiếng và tiền bạc không phản ảnh tâm hồn của một con người yêu hết mình vì nghệ thuật. Ảnh của cô có một cách tác động vào trung khu cảm xúc cực mạnh khiến chúng ta phải ngỡ ngàng.
Thời gian trôi qua nhanh như tên bay và trước khi ta kịp nhận ra thì nhiều thứ đã thay đổi, từ gu thẩm mỹ cho đến khả năng cầm máy và đọc ảnh, bình ảnh. Có ảnh của những Nhiếp ảnh gia tự nhiên ta thấy không còn đẹp, thích hay khâm phục nữa, có ảnh của những người chúng ta từng xuýt xoa nay bản thân đã chụp được hơn thế. Nhưng riêng với ảnh của Svetlana thì sự say mê vẫn thế.
Màu sắc, bố cục, ánh sáng, cách cô nắm bắt sự chuyển động và phối hợp giữa phục trang cầu kỳ với hậu cảnh quyện vào nhau hài hòa, nhịp nhàng như một bản giao hưởng, vô cùng trang nhã và kiêu sa. Kết hợp với lối hậu kỳ đặc trưng khiến cho ảnh của Svetlana đẹp xúc cảm như một bức tranh cổ thuở xa xưa.
Một điều tôi thích nữa về ảnh của Svetlana là cảm giác được nhận cảm hứng. Có nhiều nhiếp ảnh gia chụp ảnh rất đẹp, nhìn rất thích nhưng khi xem lâu tôi thấy cảm giác mỏi mệt, nản lòng vì sợ rằng mình sẽ không bao giờ tiến bộ được đến thế. Đây là một thứ mang tính cảm tính rất khó diễn tả. Nhưng cũng có những người như Svetlana, càng xem ảnh của cô tôi lại càng thấy một nguồn năng lượng, một thứ sức mạnh nội tại trong mình bộc phát mãnh liệt. Có thêm sức lực để vượt qua những cơn bão lòng hay cạn kiệt cảm hứng, học hỏi nhiều hơn, luyện tập nhiều hơn, tự khắt khe với mình hơn, đam mê hơn. Nói cho cùng, năng lượng trên thế giới này là một vòng tuần hoàn vô tận, nhiệm vụ của chúng ta là duy trì guồng quay ở đúng vị trí của nó. Vì để làm thế giới trở nên tốt đẹp hơn, không cứ nhất thiết là phải đi cứu giúp trẻ em đói nghèo ở châu Phi…
500px của Svetlana Belyaeva: http://500px.com/89205537525