Trước khi nói về Street Tracker, đầu tiên nhất định phải kể về thủy tổ của dòng xe này là Tracker.
Ra đời từ đầu trường tốc độ của những đường đua Flat Track tại Mỹ đầu thế kỷ 20, dòng xe Tracker từ bỏ tất cả những gì thừa thãi nhất để tối ưu hóa chính mình cho những vòng đua đường đất.
Trước khi Tracker ra đời, đường đua tràn ngập những chiếc xe Flat Track với bánh to và nhỏ. Một thời gian sau thì sự lên ngôi của những ông hoàng của Harley Davidson trở thành tâm điểm của sự chú ý từ tất cả. Cho đến khi có một thứ mang tên Tracker ra đời, trước đấy, gần như chưa thực sự có chiếc xe nào làm tốt vai trò của một chiến mã trên những đường đua khắc nghiệt.
Ngược dòng thời gian trở về nước Mỹ những năm 1950, sau cuộc Cách mạng công nghiệp lần thứ 2, khi động cơ được phát minh ra, cả nước Mỹ dường như phát cuồng vì tốc độ. Các giải đua lớn nhỏ được tổ chức nhằm thoả mãn cái máu ham tốc độ, ưa mạo hiểm của đám thanh niên ngày đó. Giải đua AMA Grand National Championship là một trong số hiếm hoi những giải đua chính thức và danh giá nhất thời bấy giờ do Hiệp hội Motor Mỹ American Motorcyclist Association (AMA) sáng lập.
Giải đua ban đầu có 5 hạng mục cơ bản: Đua địa hình một dặm (Mile dirt track races), Đua nửa dặm (Half-mile), Đua nước rút quãng ngắn (short-track), Đua đường đất (TT Steeplechase) và Đua đường trường (Road races). Flat Track là những chiếc chiến mã được sử dụng ngày ấy.
Tuy nhiên thời đại của AMA Grand National Championship chỉ tồn tại vỏn vẹn hơn 20 năm cho đến những năm 1970, khi đàn em của nó, giải đua AMA Supercross Championship trở nên phổ biến hơn và vẫn tiếp tục diễn ra tới tận bây giờ. Những chiếc Flat Track cũng theo những huyền thoại của giải đua này trở về nhà sau những năm tháng chinh chiến huy hoàng. Một thời oanh liệt nay được gói ghém lại vỏn vẹn chỉ trong những tấm huy chương và những bức ảnh đen trắng.
Từng có một thời gian những chiếc xe tracker mang một hơi hướng có phần trộn lẫn của Motorcross, bởi chúng có ít nhiều sự liên quan về yêu cầu hoạt động tốt trên những địa hình không bằng phẳng như đường nhựa. Tracker cần phải có lốp bám địa hình tốt hơn và tay lái cao, rộng để tiện lợi nhất cho người điều khiển. Ngoài ra, chiếc xe này cũng được tối giản gần như tất cả chi tiết còn lại để giảm trọng lượng để tạo ra tốc độ lớn nhất. Điều đó đồng nghĩa với việc Tracker sẽ sử dụng những bình xăng nhỏ, yên thuôn dài. Thậm chí, đầu đèn cũng được bỏ đi, thay thế bằng những biến số thứ tự, một chi tiết rất điển hình của những chiếc xe đua thời ấy.
Flat Track với những thuộc tính vốn chỉ thuộc về các cung đường đua, nay nằm bụi phủi buồn bã trong nhà kho cũ kĩ. Tuy nhiên, có lẽ vì tình yêu quá lớn đối với chiến mã của mình, một vài tay đua kì cựu đã tìm cách đưa người bạn chiến đấu năm xưa vào cuộc sống thường nhật. Street Tracker được ra đời từ đó.
Có những chi tiết đã được Tracker đi vào lịch sử, sức ảnh hưởng của chúng lớn đến mức nhiều người quá yêu thích Tracker đến mức muốn độ lại một chút để đem chúng lên những con đường của nội đô. Thời điểm ấy, phần lớn mọi người mua những chiếc xe máy về và bắt đầu thay đổi các chi tiết để cho trông giống Tracker. Dần dà, những chi tiết bắt đầu được thêm vào như còi xe, đèn tín hiệu, chắn bùn, v.v… để phù hợp với mục đích sử dụng trong thành phố. Trong những chuyến đi xa, nhiều người có thể thay một đôi lốp dã chiến hơn và bình xăng lớn hơn. Thế nhưng, trên đường nhựa thì lốp trơn vẫn là số một.
Rời xa đường đua vốn chỉ yêu cầu về tốc độ, để hoà nhập với những cung đường đa dạng hơn của cuộc sống, Street Tracker buộc phải tự thay đổi mình. Vẫn mang những nét thanh thoát vốn có của Flat Track, chúng được thêm thắt những bộ phận quan trọng để lưu thông trên đường như đèn hậu, đèn pha, đèn xi-nhan, gương chiếu hậu,…
Dáng xe dong dỏng cao với tay lái Track hoặc Motor quen thuộc. Yên dài, thường phẳng hoặc hơi vuốt cong nhẹ ở phía đuôi. Bình xăng thon gọn chứ không bầu và bị đập bẹp hai bên như người anh em Cafe Racer. Dè trước được cắt ngắn hoặc loại bỏ hoàn toàn để tạo sự thanh thoát cho tổng thể chiếc xe. Bên cạnh đó, lốp xe thường là lốp có gai nhỏ để phù hợp di chuyển trong phố và trên những cung đường không quá khắc nghiệt. Street Tracker chuyển mình và dần trở thành một trong những dòng xe hút hồn nhất, phổ biến nhất.
Không như Cafe Racer với cái dáng gù gù đặc trưng vô cùng nổi bật và có phần hơi phô trương, những chiếc Street Tracker mang một nét gần gũi lạ kì. Chúng mộc mạc hơn, thanh thoát hơn, nhưng vẫn giữ được cho mình cái chất bụi bặm phong trần như đã ăn vào từng đường nét, từng đường gân máy, từng khúc xích ám dầu, tất cả vẫn gợi nhớ về một thời oai hùng đã lùi về quá khứ. Cưỡi Street Tracker, ta không phải cúi mình thấp như khi rong ruổi cùng Cafe Racer. Street Tracker cho ta những trải nghiệm thoải mái hơn khi ngồi và một cảm giác thân thuộc như với những chiếc xe phổ thông ngày nay.
Trong độ xe nói riêng và nghệ thuật thiết kế nói chung, có một thứ triết lý mà tôi luôn yêu thích và theo đuổi: “Những thứ thuộc về tổng thể nên đơn giản, rõ ràng, nhưng từng chi tiết nhỏ lại phải được trau chuốt hết mức”. Street Tracker là thứ thể hiện rõ ràng phương châm ấy.
– Sheva –