Tại sao lại là khoái cảm thầm kín? Tôi từng thổ lộ một “bí mật” là mình cực thích các mùi hoa, đặc biệt là hương hoa trắng. Hoa trắng là khoái cảm thầm kín của tôi.
Tôi có ý tưởng viết về Khoái cảm thầm kín từ rất lâu rồi, với tâm trạng luôn háo hức tươi mới. Tuy nhiên, đến giờ tôi mới chính thức hoàn chỉnh bài viết. Trong lúc này, tôi dùng mùi hương Hoa xác thịt, Carnal Flower, của Frederic Malle. Tôi gọi đây là mùi hương Ngây thơ vô số tội.
Tôi quan niệm dùng một mùi hương vì trước tiên là mình thích, chứ không phải bất kì một ai khác khen chê. Tuy nhiên, khi bạn may mắn tìm được một mùi hương đặc biệt hợp với bạn, không chỉ bản thân bạn yêu thích nó, mà mọi người có dịp tiếp xúc với bạn đều thấy khoan khoái và có ấn tượng tốt đẹp. Khi ấy, mùi hương mới thực sự phát huy hết tác dụng. Thật may mắn, tôi tìm được một vài mùi hương đặc biệt phù hợp với tôi theo cách ấy. Trong đó có Carnal Flower, tức Hoa xác thịt.
Tôi không quá bảo thủ, cũng không quá cấp tiến mà đánh mất hết mọi chuẩn mực, ít nhất là với sở thích nước hoa. Một số người lấy làm rầu lòng và lên án nam giới hiện thời dùng nhiều mùi nước hoa ngửi… hoa quá, không còn nam tính cứng cỏi đúng nghĩa nam giới thủa nào nữa. Tôi thì không nghĩ vậy. Tôi cho rằng mùi hương không có ranh giới. Khi bạn thích một mùi nào đó, và mùi hương đó tỏa sáng trên da bạn, khơi gợi tính cách ẩn của bạn, củng cố cá tính của bạn, thế là bạn thành công. Tôi ủng hộ việc nữ giới dùng mùi hương gỗ, nam giới ngả vào một chiếc giường ngập tràn hoa.
Quay lại với Carnal Flower, đây là mùi hương Turberose, note hoa huệ chủ đạo.
Tôi đặc biệt có ấn tượng đẹp với loại hoa này. Thích nước hoa, nhưng tôi dửng dưng khi ngắm hoa hồng. Hay thậm chí là có chút ác cảm, vì hoa hồng được người ta o bế lăng xê ác liệt quá. Tôi thích những loại hoa dại không tên mọc lề đường không ai để mắt tới hơn là hoa hồng. Chúng không cần phải đẹp kiều diễm nhưng tù túng. Chúng đẹp vẻ đẹp giản dị và tự do khoáng đạt. Tôi thường không nhớ tên nhiều loại hoa. Tôi nhớ nhất tên hoa hồng, vì chả ai là không biết hoa hồng, và yêu nhất là hoa huệ, vì tôi nghĩ người Hà Nội nào cũng yêu loài hoa này.
Loại hoa trắng thanh tao, có mùi thơm thoang thoảng dễ chịu dễ gần, thanh mát nhưng nhẹ hơn hoa bưởi, mượt mà nhưng không lả lướt như hoa nhài. Hoa huệ thơm quẩn quanh và chung thủy. Loại hoa trang trọng nhưng không đài các rởm. Người ta có thể thấy một bình hoa huệ được trưng trang trọng bên chiếc piano quý tộc, cũng có thể gặp bình hoa huệ giản dị ở một quán nước nào đó quanh phố cổ Hà Nội. Tôi yêu Đà Lạt, hay lượn lờ xe máy ngắm Đà Lạt qua những con đường nhỏ quanh co thấm đẫm sương đêm lẫn nắng sớm. Hoa huệ Đà Lạt thường mọc tự nhiên ở một ven đường góc phố. Giản dị, nhưng không hoang dại, hay mất đi sự thanh lịch của mình. Đó là lý do tại sao tôi đặc biệt yêu loài hoa tinh khôi này.
Ấn tượng của tôi về hương hoa huệ hoàn toàn không xác thịt hay gợi tình hay ngập tràn xúc cảm. Với mùi hương thanh thản mỏng mảnh bình yên đó, ai có thể nghĩ loài hoa này có sức mạnh ngầm khó cưỡng vậy?
Vào cái thời nước hoa nam ra nam và nước hoa nữ là nữ, hoa huệ chỉ được ưu ái dành cho quý bà. Năm 1948, nhà nước hoa Pháp Robert Piguet cho ra đời một mùi hương đài các, sang trọng, và gợi mời mang tên Fracas. Fracas trở thành một mùi hương huệ chuẩn mực cho giới nữ. Hương hoa trắng muốt mượt mà nửa quấn quít nửa ve vuốt đặc biệt hợp với tuýp phụ nữ ưa sự gợi mời một cách lãng mạn không suồng sã. Mùi hương nổi tiếng và trường tồn đến nỗi có cả một danh sách các sao nữ nghiện Fracas. Madonna, một phụ nữ – nghệ sĩ tài hoa, cách đây hai năm có tung ra thị trường mùi hương Truth or Dare: Naked. Nếu chỉ qua cái tên, Truth or Dare: Naked dễ khiến người ta lầm tưởng đây là loại mùi hương đanh sắc và cuồng nhiệt. Thực tế, mùi hương của Madonna chính là hồi ức, kỉ niệm, cảm xúc của bà. Một cách nữ tính nhất, thuần khiết nhất và rất mơn man. Người ta giật mình nhận ra từng có lúc, người phụ nữ trẻ tên Madonna bị ám ảnh mùi hương Fracas. Và Truth or Dare: Naked gợi nhớ đến Fracas một cách lạ kì. Tôi gọi Truth or Dare: Naked là một Fracas ở thời hiện đại: non tơ hơn, trắng muốt hơn, nhẹ nhàng hơn, mỏng mạnh hơn.
Hiện tại, chúng ta có nhiều mùi hương hoa huệ, hầu hết trong số đó đóng mác for her, hoặc phi giới tính, chứ thực sự chưa có mùi hương huệ nào chính thức được đóng mác for him. Loại hoa có mùi hương thuần khiết tinh tươm hơn lúc nào hết, trở nên “nguy hiểm” và đa tính cách. Cái hay của loài hoa này, tôi nghĩ, chính là sự sâu sắc tưởng như giản đơn. Hoa huệ dịu nhẹ, nhưng ngửi cái là nhận ra. Tuy nhiên, sự đê mê êm đềm ấy rất dễ hòa mình vào các note hoa note gỗ note gia vị khác, và tạo nên những hương hoa huệ mới lạ và đa diện. Hoa huệ vẫn đó, ngửi là nhận ra, nhưng đồng thời lại lạ lẫm xen lẫn thân quen. Giờ, hoa huệ có thể đường hoàng phủ lên da nam giới, và toát lên sức ám ảnh thật lạ, và gợi mời. Trước tiên, chúng ta sẽ nói về mùi hương hoa xác thịt, ngây thơ vô số tội.
Hoa xác thịt ra đời năm 2005. Và trở thành mùi hương hoa huệ đương đại tuyệt đẹp, không chỉ dành cho giới nữ. Nói cách khác, Frederic Malle đã tặng cho nam giới một hương hoa trắng bay bổng đến không ngờ.
Hoa xác thịt ập tới tựa một cơn bão nhỏ: cuồng nhiệt, xanh, mạnh, the mát. Theo bản năng, tôi nhăn mũi hít nhẹ. Cơn bão nhỏ này không dễ chịu chút nào. Vị lá xanh tươi rói bị cơn bão cuốn vào xoay vần ứa ra vị ngái dịu. Muôn vàn hoa trắng bao bọc như muốn “nhốt” chủ nhân giữa tâm bão. Tôi bị lớp hương hoa huệ rất dày và đậm vần vũ cứa nhẹ lên da dẻ vào khứu giác. Chỉ một hơi, Hoa xác thịt hoàn toàn xâm chiếm nguyên một căn phòng nhỏ. Trong khoảng 20 phút đầu hơi khó chịu vì bị nhốt trong tâm bão mãnh liệt, thì quanh tôi có một vài ai đó hít hà, và buộc miệng khen thơm. Tôi rất thích nghe người khác nhận xét về mùi hương mình đang mặc. Bạn biết đấy, chúng ta ngửi mùi hương trên da bản thân và cảm nhận của người khác khi ngửi mùi hương mình đang mang nhiều lúc rất khác biệt và bất ngờ. Tôi hỏi mùi này thơm sao, thì nhận được câu trả lời là mùi thơm thanh mát, gợi cảm giác như được đi… lễ chùa. Tôi hỏi tiếp vậy là mùi này giống mùi thắp nhang sao, thì người ngửi nói là không, mà chỉ đơn giản là mùi hương tạo cảm giác yên bình dễ chịu lắm. Trong lúc chúng tôi trò chuyện về mùi hương, thì cơn bão nhỏ dần tan. Không còn nhiều vị xanh ngái nữa. Mùi hương trở nên trắng hơn, lại ngầy ngậy, vẫn luôn có cảm giác the mát. Sau cơn bão, mọi thứ dường như trở nên trắng nuột nà trắng tinh khôi. Cây lá về lại vị trí cũ, vị xanh giờ trở nên sống động và giàu sức sống. Điểm đốm li ti trên những cây lá xanh là muôn vàn hoa nhài tươi. Mơn man thanh mát. Vị trắng tinh khôi trở nên trong văn vắt, khi note hoa được thả vào nước dừa non. Vị the xanh dịu dần, trở nên nhẹ rất nhẹ. Hoa trắng không còn quá hoa nữa, mà giống như được hồi sinh, chuyển hóa thành một mùi hương mới. Trong vắt tựa nước. Thơm thanh êm ái. Hoa xác thịt xuống mùi, và tôi hiểu, giờ mới là lúc cơn bão nhỏ chính thức bộc lộ “sự nguy hiểm” của mình.
Carnal Flower chung thủy nhưng không nhàm chán. Thông thường, tôi chỉ xịt 1 và nhiều nhất là 2 hơi Hoa xác thịt. Mùi hương có độ tỏa mùi tốt, bám trên da trên 16 tiếng. Tôi hỏi tiếp người ngửi một câu hỏi rất “thị trường” là mùi này có sexy có xác thịt không, câu trả lời tôi nhận được là xác thịt hay không thì chưa rõ, nhưng ngửi mùi hương, người ta chỉ muốn được ở gần bên mãi, vì cảm giác Carnal Flower đem lại.
(to be continued)