Commes des Garcons Avignon – mùi hương của tôn giáo

Q

02_zoom

Avignon lên da tôi như đa số mùi hương khác: ngùn ngụt. Cảm giác  như đang rơi vào một… Hm… Nói thế nào nhỉ? Phòng để đồ thờ của một gia đình. Avignon đưa tôi về quá khứ, giống như hồi còn nhỏ, chui vào gầm tủ thờ của bà ngoại. Những cơn sóng trầm hương dồn dập, đập thẳng vào khứu giác, kéo tôi về hiện tại. Avignon không gợi nhắc gì tới nhà thờ hay đền đài, chỉ làm tôi nhớ tới một bộ phim Việt Nam đã xem từ cách đây rất lâu, với câu thoại “Cả một thị trấn, cả một thị trấn vàng mã!!!” với tiền giấy hương đèn bay khắp nơi. Hiện tại, tôi nhớ ra tôi không ngồi một mình. Tôi thấy ChQcQ ngồi đối diện tỏ ra sắp chết ngốt. Tôi biết đã đủ đô. Ra ngoài thôi.

Phóng xe trên đường cỡ 20 phút, tôi rúc vào một pub quen thuộc ở ven Hồ Tây. Ở đây, mùi trầm hương mềm ra, đủ cho người ta cảm thấy dễ thở, và đủ để bắt đầu gợi nên những liên tưởng khác. Một khung cảnh trang nghiêm, thành kính bày ra bởi những lớp mùi hương vấn vít: Một nhà thờ vắng người. Những đường nét cổ kính, những ô cửa kính màu, những bức bích hoạ. Thoáng chừng một tu sĩ cầm quả cầu trầm hương lăng qua lăng lại thả bước trong thánh đường. Một cuốn sách bìa da trên đầu gối, tôi ngả đầu ra sau tận hưởng không khí đó, cho phép mình phút thoát tục hiếm hoi.


303920y

Chắc chắn mùi của Avignon không phải là mùi của đền chùa, vì hương trầm nơi đền chùa miếu mạo thanh tịnh hơn, và cũng thanh thoát hơn. Ở Avignon, người ta cảm thấy một sự nén ép nhất định: không khí nặng nề tràn ngập, không có sự giải thoát về mặt tinh thần, phần nào giống với cảm giác khi bước chân vào một nhà thờ trong một bộ phim Hollywood. Cảm giác như giáo sư Langdon chuẩn bị chạy qua bạn vậy, thế nên hãy chầm chậm mà tranh thủ thư giãn ngay lúc này, ngay khi còn kịp.

 

Một cảm giác khó gọi tên ngay từ lần đầu tiếp cận.

Không thể nào gọi mùi của Avignon là “thơm”. Nó toả ra một thứ mùi hương ấn tượng, nhưng theo một cách cực kỳ khác biệt – dị biệt. Lần thứ hai tôi full wear Avignon, và ngay lập tức, cái thứ cảm giác khó gọi tên trước đây hiện lên: cái thứ cảm giác quyền lực đến từ một thứ gì đó xưa cũ, một cảm giác quyền lực khác với “sang chảnh” hay “tinh tế”. Tôi gọi đó là cảm giác tới từ thần quyền – cảm giác mình như một vị giáo chức Công giáo La Mã: cổ xưa, quyền quý, phảng phất trầm hương, hoắc hương và xạ hương. Thoảng chút mùi cúc La Mã, mùi hạt tiêu kéo gần người ngửi lại, nhưng vẫn có một thứ vòng bảo vệ vô hình nào đó xung quanh.


1407_1e2455736239a1f05cc657ee223db36a

Chợt nghĩ ra, tại sao lại là Avignon mà không phải là Vatican. Vatican là kinh đô Công giáo La Mã hiện tại, giờ hào nhoáng, và hiện đại hơn những gì CdG thể hiện. CdG thể hiện, lại một lần nữa ta nhắc tới Langdon và Dan Brown, một thời kỳ Giáo hoàng về ngự tại Avignon – thời của Clement V đầu thế kỷ XIV. Một thứ thần quyền cổ xưa hơn. Một mùi hương của cả 700 năm lịch sử.

Để nói gọn lại sau chút dông dài, thì CdG Avignon là mùi hương trầm đáng giá để thử, nhất là nếu bạn mê đắm với note trầm hương như tôi. Hoặc nếu bạn tin rằng mùi hương bản thân nó cũng có một hàm lượng văn hoá trong mình, cũng như tôi vẫn luôn tâm niệm.

Zeen is a next generation WordPress theme. It’s powerful, beautifully designed and comes with everything you need to engage your visitors and increase conversions.