Gỗ của Mann up

chQcQ Author of Scent

Trong khi bản thân chúng ta sa đà vào rượu, vào thuốc, vào đồ ngọt, thì tôi luôn nhận được nhiều gợi ý về Gỗ cho nam giới. Thực ra, chúng ta luôn đề cập đến Gỗ trong nhiều bài viết trong Scent, chẳng qua là chúng ta chưa một bài viết thực sự tôn vinh Gỗ thôi. Tôi nghĩ, giờ là lúc lý tưởng để chúng ta nói về Gỗ. Gỗ của Mannup.

Cá nhân tôi thích Gỗ. Nước hoa ở nhà cơ man nào là mùi gỗ. Đàn bà có hoa thì đàn ông là gỗ. Hoa đa dạng thế nào thì gỗ đa dạng thế ấy. Tôi ngồi cà phê, nghe jazz xưa cũ, ngắmvà mường tượng xem nên viết về Gỗ thế nào cho phải, để bạn đọc không thấy liên miên. Tôi quyết định gọi các mùi hương gỗ là Gỗ, chứ không tỉ mẩn phân chia gỗ tùng gỗ đàn hương gỗ trầm… Lối phân chia kĩ lưỡng vậy khiến bài viết trở nên giáo điều và khô khan quá. Đó không phải tính cách của người viết.

Có nhiều cách lý giải tại sao gỗ lại đặc biệt hợp với nam giới, ví dụ như gỗ cứng cáp, gỗ vững chãi. Đó là tính cách của một quý ông thực thụ. Cá nhân tôi còn nhận ra một điều về Gỗ, đó là Gỗ hào hoa và hòa mình. Trong mọi cuộc vui, nếu chịu nghiêng mình, Gỗ sẽ hết mình: đào hoa có, khiêu khích có, hoang dã có, quyến rũ có, độc đáo có, và cả thậm chí “hư hỏng”… Tuy nhiên, trong bất kì cuộc vui nào, nghiêm túc hay đùa cợt, người ta vẫn luôn nhận ra đó một điều rằng Gỗ luôn là Gỗ, không mất đi bản sắc cứng cỏi rất riêng của mình. Đó là điều hiếm thấy, và đáng trân trọng.

o.8586

Ấn tượng về tôi về Gỗ đến từ kí ức xưa cũ hoài cổ. Ngày ta còn bé, hẳn bạn và tôi từng ngửi mùi gỗ đó, từ ông chúng ta, từ bố chúng ta. Và giờ, khi chúng ta trưởng thành, chúng ta sẽ cần hương Gỗ ấy, Italian Cypress, của Tom Ford. Italien Cypress nằm trong bộ mùi hương Private Blend chỉnh chu. Mỗi mùi hương trong bộ Private Blend ngửi đều êm mũi, toát lên sự hoàn thiện, và sang trọng. Tôi gọi Italian Cypress là một mùi hương đẹp, chứ không là một sáng tạo đẹp. Bởi như đã nói, bạn có thể ngửi Italian từ những năm tháng ấu thơ. Đó là loại mùi của những ngày tháng cũ, mùi của những quý ông đích thực.

Nam tính, sừng sỏ, dạn dày, và cũng ấm áp. Italian Cypress là Gỗ gợi nhớ hồi ức tốt đẹp ấy. Mùi của những năm 70, 80 của thế kỉ trước, điển hình là Brut, là Polo Green, là Armani cùng vô vàn các mùi hương có phong cách rêu sồi xanh the mát… Classic with a twist. Bởi Italian Cypress cứng, nhưng không bị rơi vào trạng thái già như những mùi hương hưng thịnh một thời kể trên. Cũng đúng thôi, với cái giá đắt gấp 10lần những Polo hay Armani cổ kính, quý ông Italian Cypress nuột nà, không quá rêu ngái, không quá the mát thảo mộc gợi mùi bọt cạo râu. Mọi thứ êm đềm, hòa quyện, và “chải chuốt”. Tạo nên hình ảnh một người đàn ông vững chãi, có gu, “đỏm dáng” một cách tinh tế chừng mực, và sang trọng. Hương gỗ ấm và êm đềm, lại phảng phất ngọt rất nhẹ khiến mùi hương – người đàn ông không rơi vào trạng thái căng thẳng gồng mình, mà trở nên ấm áp đáng tin cậy. Lôi cuốn theo lối ấy, vừa an toàn, lại vừa “nguy hiểm”. Italian Cypress xứng là điển hình một mùi hương Gỗ trưởng thành chuẩn mực nhưng không xưa cũ.

Có người cho rằng một người đàn ông trưởng thành sẽ dần kiềm mình và thận trọng, anh ta sẽ thôi dần và dừng hẳn những cuộc phiêu lưu. Không phải thế. Hay ít nhất, tôi không thế. Mỗi thời kì, một người đàn ông sẽ chọn cách khám phá riêng, phù hợp với bản thân. Khi trưởng thành vững vàng, người ta càng có nhiều cơ hội và khả năng cho những cuộc phiêu lưu. Phiêu lưu ở đây, xin bạn đừng hiểu hạn hẹp là phiêu lưu… tình ái. Bởi cuộc sống rộng lớn này không chỉ có mỗi màu hồng yêu đương.

cafleurebonL_Artisan_Timbuktu

Tôi muốn nói đến những chuyến đi đúng nghĩa. Có những mùi hương gỗ gợi cảm giác phiêu lưu, vừa sức một người đàn ông trưởng thành. Tôi muốn nói đến sáng tạo đẹp lạ lẫm mang tên Timbuktu của L’Artisan Parfumeur. Một cái tên mùi hương ngắn gọn vừa vặn, nhưng khó hiểu sẽ khiến người ta nảy sinh tâm lý e dè không muốn động đến. Vậy nên chúng ta sẽ bắt đầu từ cái tên Timbuktu. Mùi hương nằm trong bộ Travel Collection của L’Artian Parfumeur, lấy cảm hứng từ những chuyến đi đến các vùng đất xa lạ. Timbuktu, một thành phố cổ ở châu Phi, nơi còn lưu giữ nhiều điều lạ kì, trong đó có một loại nước hoa truyền thống, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, mục đích dùng hương thơm để quyến rũ rồi giữ rịt lấy đối phương. Hay nói cách khác, mùi hương vừa quyến rũ lại vừa xua đuổi những quyến rũ “nguy hại”. Đó là những gì nhà L’Artisan Parfumeur thổ lộ về Timbuktu. Đầy ma mị, bí hiểm, huyền bí.

Tôi thấy… cũng có phần đúng. Tuy nhiên, với Timbuktu, tôi không chỉ thấy sự lôi cuốn kì lạ, mà còn cảm nhận một vẻ đẹp dị kì hiếm hoi. Trên da, Timbuktu có độ nóng, khô, tựa như khí hậu về chiều, phảng phất vị xanh quả chín và cỏ ngái. Mênh mang, yên bình. Tuy nhiên, rất nhanh, bóng tối đổ xuống. Timbuktu không còn có vị nắng vàng rang và xanh ngăn ngắt, mà trở nên thím thẫm lại. Mùi hương vẫn giữ phong thái mênh mang yên bình ngay cả khi bóng tối dần buông bao phủ. Khói từ đâu tỏa ra, phủ lên cảnh vật, phủ lên cỏ cây, khiến mọi mùi vị đều được phủ lớp khói lạ thơm ngây ngất. Timbuktu là loại hương gỗ hoang dã, toát lên vẻ đẹp mạnh mẽ hoang sơ, hoàn toàn không kì quái gây hại, mà chỉ thấy lạ lẫm xong lại gắn bó.

erik-zwaga-geurengoeroe-maison-francis-kurkdjian-oud

Một người đàn ông trưởng thành liệu có gì đó giống một phụ nữ chín muồi? Tôi nghĩ trưởng thành không có nghĩa là già cỗi, hay nói cách khác, đàn ông trưởng thành tựa gỗ nở hoa. Có một mùi hương đem lại cho tôi cảm giác ấy, mang tên Oud, đến từ Maison Francis Kurdjian. Đọc đến đây, tôi nghe thấy có ai đó thở dài ngao ngán:” Lại Oud…”. Cũng đúng thôi, Ở thời buổi nhà nhà làm Oud, coi Oud là một chuẩn mực sang trọng rồi hiếm hoi, thành ra tôi thấy… ngấy Oud. Oud của Maison Francis Kurdjian, thật may mắn, không giống những mùi Oud chúng ta từng biết. Từ cách đặt tên giản đơn không hoa lá cành cho mùi hương, tôi hiểu nhà nước hoa đã rất tinh tế, thậm chí “kiêu ngạo” khi sáng tạo ra Oud.

Mùi hương chỉnh chu lịch lãm và nam tính cứng cỏi phủ lên da, người ta nhận ngay ra vị gỗ thuần nhất quyện gia vị như hạt tiêu. Khô và cay dịu. Oud tinh tươm, ngửi qua thấy giản đơn, nhưng nếu hít nhẹ đi chút, người ta dễ dàng thấy có lớp nghệ tây êm ái lót dưới combo gỗ + gia vị một cách tinh tế nhịp nhàng. Và tôi đặc biệt thích cách xử lý mùi của Maison Francis Kurdjian. Nhà nào cũng vậy, làm oud là thường kèm theo nghệ tây. Hỗn hợp này ngửi ngầy ngậy êm êm khoi khói. Francis không bị thế. Hương Oud tinh tươm như buổi sáng một ngày lạnh giời, dần sáng trên da khi gia vị bớt khô, mà trở nên ấm áp, gỗ bớt lạnh lùng, mà như đang trải lòng, trở nên thơm một cách rạng rỡ. Oud giàu gỗ và gia vị mạnh mẽ lôi cuốn lúc đầu xuống mùi chuyển thành hương gỗ ướp hoa đẹp và quyến rũ…Tôi không coi Oud của Francis là mùi hương oud kiểu trào lưu, mà là mùi hương Gỗ rất đẹp và khó quên. Tôi xịt Oud, nhiều người khen mùi hương thơm, và hỏi tôi có phải mùi… Hermes không. Tôi hiểu câu hỏi ấy, và cảm thấy rất thích thú. Người ta quan niệm, cứ thơm và sang trọng, thì hẳn phải là Hermes.

Trưởng thành là khi người ta hiểu được giá trị của Một Mình. Tôi lướt facebook, hay phì cười bởi những dòng status ngô nghê cảm xúc của nhiều người trẻ, đại loại là cứ một mình là… buồn, một mình là tự kỉ, một mình là thụ động là trống không là không làm ăn được gì. Đại loại thế! Đi đâu cũng thấy các bạn tự kỉ các bạn buồn. Buồn tự kỉ kiểu gì mà vẫn ý thức được chụp cái selfie bằng phần mềm giả tạo 360 cho nó lung linh cho đúng kiểu buồn. Kể ra cũng đáng yêu!

Santal-Masso_a

Từ lâu rồi tôi không có cảm giác sợ một mình, hay có cảm giác tự kỉ. Một mình là khi tôi muốn nhấm nháp cảm xúc buồn vui của riêng mình mà không sợ bị ai quấy rầy. nghe loại nhạc tôi thích một cách thảnh thơi, xem bộ phim đen trắng cũ kĩ lỗi thời, và sướng nhất là viết bài chia sẻ cảm xúc cùng những người yêu mùi hương. Một mình, tôi thường mặc một mùi không quen thuộc, và cảm nhận về nó, rồi viết ra. Tôi đang viết về Gỗ của Hermes, mang tên Santal Massoia, thuộc bộ sưu tập Hermessence. Mỗi mùi hương trong bộ Hermessence là một note chủ đạo, được ví như một bài thơ lãng mạn xúc tích. Hermessence ngửi giản đơn, chân thật, gần gũi, tạo cảm giác thư thái, và yêu cuộc sống xung quanh. Santal Massoia thuần gỗ, tinh tươm, yên ắng, nhưng vững chãi, gợi cảm xúc êm đềm. Vừa chạm lên da, Santal Massoia khiến cho người ta cảm giác yêu đời lạ. Gọi là gỗ, nhưng lại có vị kem ngon lành. Tôi thường ngồi một mình, kê máy tính lên chiếc bàn gỗ, trên bàn có tách trà nóng, cùng một vài loại đồ mứt quả khô để nhấm nháp. Santal Massoia chính là mùi của chiếc bàn tôi viết lách. Thơm lựng gỗ thanh thoát sộc lên nhẹ nhàng, ngầy ngậy ngọt vị sữa vị quả, Mùi hương không ủ ê, mà như ủ ấm người dùng, thơm nhẹ nhàng tựa một chiếc áo len mỏng thơm lựng mùi gỗ tươi rói. Một mình mà khoái trá yêu đời vậy, làm sao có thể buồn được?

Tôi sẽ còn viết tiếp về Gỗ của Mann up.

Zeen is a next generation WordPress theme. It’s powerful, beautifully designed and comes with everything you need to engage your visitors and increase conversions.